Hoàng Sa |
Mặc dù có sự tranh chấp chủ quyền các quần đảo Hoàng sa và Trường sa giữa Trung Quốc, Đài Loan, Phi Luật Tân và Việt Nam Cộng Hòa từ năm 1956; nhưng không có những cuộc xung đột quân sự diễn ra trong khoảng thời gian đó. Nhưng điều đau buồn cho dân tộc ta vào lúc đó, nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam ở miền Bắc vì quá lệ thuộc vào Bắc Kinh nên đã lên tiếng ủng hộ lập trường của Trung Quốc qua việc ông Phạm Văn Đồng, trong vai trò thủ tướng của Bắc Việt lúc bấy giờ, ký một tờ giấy xác nhận chủ quyền của Trung Quốc trên hai đảo Trường sa và Hoàng sa. Tờ giấy bán nước của Thủ tướng Phạm Văn Đồng ký ngày 14 tháng 9 năm 1958 có nội dung "ghi nhận và tán thành bản tuyên bố, ngày 4 tháng 9 năm 1958 của chính phủ Trung Quốc, quyết định về hải phận Trung Quốc". Đây có thể coi là văn kiện khởi đầu cho sự nghiệp bán nước của tập đoàn lãnh đạo đảng Cộng sản Việt Nam.
Trường Sa |
Nhưng, sự kiện Tam Sa đã bùng nổ lớn vào đầu tháng 12 năm 2007 bắt nguồn từ việc ông Nguyễn Tấn Dũng, thủ tướng CSVN đã ký Nghị Định số 65/2007/NĐ-CP của Chính phủ vào tháng 4 năm 2007, cho thành lập huyện Trường Sa (thuộc tỉnh Khánh Hòa) gồm 3 đơn vị hành chính trực thuộc gồm thị trấn Trường Sa và các xã Song Tử Tây, Sinh Tồn. Trung Quốc có lên tiếng phản đối về sự kiện này nhưng rất lấy lệ trong khi lại chuẩn bị một kế sách khác để đặt CSVN ở vào thế đã rồi. Từ tháng 4 năm 2007, sau khi ông Nguyễn Tấn Dũng cho lập cơ sở hành chánh tại Trường sa và Hoàng sa, Trung Quốc đã gia tăng áp lực ngay tại Trường Sa khi bắt 41 ngư dân Việt Nam và chỉ trả tự do cho họ sau khi những người này nộp phạt. Đến ngày 9 tháng 7 tàu Hải quân Trung Quốc đã nã súng vào một số thuyền đánh cá của ngư dân Việt Nam trong vùng biển gần Trường Sa, ít nhất một ngư dân thiệt mạng và một số người khác bị thương. Nguyên nhân chính dẫn tới các mâu thuẫn gữa hai nước là trữ lượng trên 600 triệu thùng của Việt Nam mà Trung Quốc tuyên bố nằm trong vùng biển chủ quyền trong khi giá dầu thô có thể tăng lên đến 100 USD vào cuối năm 2007. Phía CSVN cũng đã cho hai tàu chiến cơ động BPS-500 do Nga thiết kế lập tức đến hiện trường nhưng chỉ đứng từ xa. Mặc dù báo chí CSVN tránh đưa tin sự kiện trên nhưng sau đó Vũ Dũng, Thứ trưởng Ngoại giao CSVN đã được cử đến Bắc Kinh từ 21/7 tới 23/7 để bàn về các vấn đề biên giới, đặc biệt là trên biển, nhưng Trung Quốc chỉ bàn lấy lệ.
Từ tháng 6 đến tháng 10 năm 2007, Bắc Kinh đã cho xây dựng một số cơ sở trên các quần đảo này. Đến tháng 11 năm 2007, Trung Quốc đã tổ chức một cuộc tập trận từ ngày 16 đến 23 tháng 11 trên các quần đảo này. CSVN lên tiếng phản đối cho rằng Bắc Kinh vi phạm chủ quyền nhưng Trung Quốc làm ngơ như Hà Nội làm từng ngơ trước đây. Sau vụ tập trận này, Trung Quốc đã cho tiến hành việc thiết lập cơ sở hành chánh chính thức trên quần đảo này và đã ’thông báo’ việc này cho phía CSVN vào cuối tháng 11. Chưa chờ CSVN phản ứng thì ngày 2 tháng 12 năm 2007, Quốc Vụ Viện Trung Quốc đã công bố Nghị Định thành lập thành phố Tam Sa, nhằm quản trị các quần đảo Trường Sa, Hoàng Sa và Trung Sa.
Qua những diễn tiến trong nửa thế kỷ vừa qua, từ năm 1956 đến năm 2007, ta thấy là Trung Quốc đã từng bước xâm lấn lãnh thổ Việt Nam. Từ chiếm Ải Nam Quan, Thác Bản Giốc và nhất là đặt cơ quan hành chánh trên hai đảo Trường sa và Hoàng sa cho thấy là Bắc Kinh đã không coi Việt Nam dưới chế độ CSVN là một quốc gia độc lập mà chỉ là nước phụ thuộc hay còn gọi là nước đỡ đầu. Vì coi như vậy, Bắc Kinh đã có những thái độ trịch thượng và ngang nhiên coi thường công luận thế giới, trong khi đó, CSVN lại lên tiếng quá yếu - như là vuốt ve Bắc Kinh hơn là lên tiếng công kích. Ngay cả sự phản ứng của CSVN qua phát ngôn nhân Lê Dũng trước sự kiện hàng trăm đồng bào và thanh niên sinh viên biểu tình chống Trung Quốc trước tòa đại sứ Bắc Kinh tại Hà Nội và trước Tổng lãnh sự Trung Quốc tại Sài Gòn vào ngày 9 tháng 12, cho thấy là quá rụt rè và tránh né. Ông Lê Dũng đã cho đấy là cuộc biểu tình không xin phép và cơ quan công lực đã giải tán tức khắc. Chỉ cần nhìn vào nội dung của lời phát biểu này ta thấy rằng: Hà Nội sẵn sàng nhượng đất, nhượng đảo cho Bắc Kinh, để mong Trung Quốc giúp giữ chặt quyền lực độc tôn của đảng, còn đất nước ra sao cũng được. Qua những phân tích nói trên, chúng ta nhận ra rằng:
Dân Việt phẫn uất biều tình phản đối trước sứ quán Trung Quốc tại Hà Nội, ngày 9-12-2007. |
Hai là vấn đề đất đai lãnh thổ là trách nhiệm chung, của mọi người, mọi đảng phái. Không ai có quyền độc tôn quyền lực và đứng trên dân tộc để làm phương hại đến quyền lợi của quốc gia. Sự kiện các tổ chức, các đảng phái cùng ký chung trong bản "Khẳng định lập trường của người Việt Nam tại hải ngoại về vụ Hoàng sa, Trường sa" là một nỗ lực nhằm sự thống nhất quan điểm và hành động của khối người Việt hải ngoại. Từ sự thống nhất quan điểm này, chúng ta hy vọng là các đoàn thể, đảng phái sẽ tích cực góp phần vào việc hỗ trợ các cuộc đấu tranh của người Việt ngay tại Việt Nam. Trong tinh thần đó, đảng Việt Tân sẽ tích góp phần để đẩy mạnh cao trào đòi Trung Quốc phải trả lại những phần đất mà đảng CSVN đã ký sang nhượng hoặc đã mặc nhiên công nhận sự xâm chiếm của Trung Quốc từ những thế kỷ trước.
Nói tóm lại, dân tộc Việt Nam chỉ có một con đường duy nhất là vùng lên đấu tranh thì mới mong giữ được sự toàn vẹn lãnh thổ.
Lý Thái Hùng
Dec 10 2007
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét